Đi học có cần đến lòng dũng cảm? ~.~
4 posters
Chào Mừng Đến Với Gia Đình Uầy :: Gia đình Uầy nhớ vào điểm danh tại đây nhé :: TÌNH YÊU VÀ CUỘC SỐNG!
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Đi học có cần đến lòng dũng cảm? ~.~
Sáng nay, khi bắt đầu ra khỏi nhà với chiếc cặp nặng trịch trên tay, con quay ra nói với bà, nguyên văn thế này:
- Bà ơi, cháu đi học đây, cháu đã dũng cảm rồi, bà ạ!
Mẹ nghe mà muốn khóc.
Bây giờ con đang ở lớp học rồi thì mẹ khóc thật. Mặc dù mẹ cũng là người dũng cảm. Thật sự thì bây giờ làm gì cũng cần sự dũng cảm. Nhưng để một đứa bé 6 tuổi phải gắng lấy can đảm đến trường, nơi mới đây ngày khai giảng nó còn hớn hở cầm một lá cờ và một quả bóng bay, hãnh diện ưỡn ngực ra khoe “Con là học sinh lớp 1”, thì quả là… quả là đáng khóc lắm!
Hôm qua mẹ gặp cô giáo. Cô rất nghiêm. Đó là câu nhận xét của con, và mẹ thấy cũng đúng thật. Cô lạnh lùng bảo mẹ: “Con đi học thì sắp vở cho con cho đủ, có thời khóa biểu đấy”.
Mẹ hỏi lại, phân vân không biết xưng hô ra sao, nhưng thưa gửi rất lễ phép: “Thưa cô, tôi có sắp theo thời khóa biểu, thiếu cuốn nào vậy ạ?”. “Cuốn Tự nhiên và xã hội”… Mẹ mở cặp lôi cuốn tập ra: “Có phải cuốn này không ạ?”. “Đúng rồi. Thế mà bảo đưa ra, nó không tìm thấy”. Quay ra nói chuyện với các phụ huynh thì thấy có rất nhiều bạn cũng bị thiếu vở Tự nhiên và xã hội, chỉ vì các bạn bé đều… chưa biết đọc chữ.
Lỗi này không phải của ai! Mẹ an ủi, lần sau trước khi đi học mẹ sẽ chỉ từng quyển vở cho con biết nhé, lần đầu chưa chuẩn, không sao đâu.
Nhưng con không thấy là không sao, vì ngoài vụ đó ra cô còn bảo: “Kém lắm! Viết xấu lắm”. “Vâng, về nhà tôi sẽ cho cháu tập viết thêm cho quen”. Mẹ hứa. Hứa thì hứa vậy chứ trong lòng không thông lắm vai trò của thầy cô giáo ở nhà trường. Chẳng lẽ bố mẹ là người phải lo làm sao cho con học tốt, viết đẹp và đánh vần giỏi khi đến trường, còn thầy cô là người đánh giá cái sự ấy?
Tối, con bảo: “Con học dốt mẹ ạ”. Sao con lại nghĩ thế? Con không trả lời.
Đêm, con mãi không ngủ được. Khóc, nước mắt ướt cả gối. Sáng dậy rõ sớm, khóc nức nở: “Mẹ ơi, con nghỉ học có được không?”.
Mẹ bắt đầu phải làm công tác tư tưởng cho con. Rằng ngày xưa chữ mẹ rất xấu, nhưng tập viết chăm thì rồi cũng đẹp lên. Mẹ bảo rằng cô có mắng là vì cô lo lắng cho con thôi, cũng như mẹ, đôi khi mẹ cũng phải mắng con đấy chứ – Nhưng con buồn – Không sao, mẹ biết con buồn, mẹ bị mắng mẹ cũng buồn. Nhưng nếu mình cố gắng thì rồi sẽ đến lúc cô hết mắng mà khen con. Con phải dũng cảm chịu đựng và chịu khó học để được khen nhé!… Con yên dạ ngồi ăn.
Bà bảo mẹ cho con đi học thêm nhưng mẹ gạt đi. Mẹ không muốn lấy mất của con khoảng thời gian ít ỏi dành cho việc thơ thẩn ngoài bancông ngắm đàn kiến bé đang vội vàng đi lại. Mẹ cũng tin rằng cô giáo con có đủ nhẫn nại để dạy con làm chủ được các con chữ trong những ngày đầu tiên đầy bỡ ngỡ này.
Bây giờ mẹ phải nhẫn nại và hi vọng vào lòng dũng cảm của con.
P/s:Đọc xog thấy buồn buồn í
Thú Thủ Lệ ( trích Nhật kí một người mẹ )
- Bà ơi, cháu đi học đây, cháu đã dũng cảm rồi, bà ạ!
Mẹ nghe mà muốn khóc.
Bây giờ con đang ở lớp học rồi thì mẹ khóc thật. Mặc dù mẹ cũng là người dũng cảm. Thật sự thì bây giờ làm gì cũng cần sự dũng cảm. Nhưng để một đứa bé 6 tuổi phải gắng lấy can đảm đến trường, nơi mới đây ngày khai giảng nó còn hớn hở cầm một lá cờ và một quả bóng bay, hãnh diện ưỡn ngực ra khoe “Con là học sinh lớp 1”, thì quả là… quả là đáng khóc lắm!
Hôm qua mẹ gặp cô giáo. Cô rất nghiêm. Đó là câu nhận xét của con, và mẹ thấy cũng đúng thật. Cô lạnh lùng bảo mẹ: “Con đi học thì sắp vở cho con cho đủ, có thời khóa biểu đấy”.
Mẹ hỏi lại, phân vân không biết xưng hô ra sao, nhưng thưa gửi rất lễ phép: “Thưa cô, tôi có sắp theo thời khóa biểu, thiếu cuốn nào vậy ạ?”. “Cuốn Tự nhiên và xã hội”… Mẹ mở cặp lôi cuốn tập ra: “Có phải cuốn này không ạ?”. “Đúng rồi. Thế mà bảo đưa ra, nó không tìm thấy”. Quay ra nói chuyện với các phụ huynh thì thấy có rất nhiều bạn cũng bị thiếu vở Tự nhiên và xã hội, chỉ vì các bạn bé đều… chưa biết đọc chữ.
Lỗi này không phải của ai! Mẹ an ủi, lần sau trước khi đi học mẹ sẽ chỉ từng quyển vở cho con biết nhé, lần đầu chưa chuẩn, không sao đâu.
Nhưng con không thấy là không sao, vì ngoài vụ đó ra cô còn bảo: “Kém lắm! Viết xấu lắm”. “Vâng, về nhà tôi sẽ cho cháu tập viết thêm cho quen”. Mẹ hứa. Hứa thì hứa vậy chứ trong lòng không thông lắm vai trò của thầy cô giáo ở nhà trường. Chẳng lẽ bố mẹ là người phải lo làm sao cho con học tốt, viết đẹp và đánh vần giỏi khi đến trường, còn thầy cô là người đánh giá cái sự ấy?
Tối, con bảo: “Con học dốt mẹ ạ”. Sao con lại nghĩ thế? Con không trả lời.
Đêm, con mãi không ngủ được. Khóc, nước mắt ướt cả gối. Sáng dậy rõ sớm, khóc nức nở: “Mẹ ơi, con nghỉ học có được không?”.
Mẹ bắt đầu phải làm công tác tư tưởng cho con. Rằng ngày xưa chữ mẹ rất xấu, nhưng tập viết chăm thì rồi cũng đẹp lên. Mẹ bảo rằng cô có mắng là vì cô lo lắng cho con thôi, cũng như mẹ, đôi khi mẹ cũng phải mắng con đấy chứ – Nhưng con buồn – Không sao, mẹ biết con buồn, mẹ bị mắng mẹ cũng buồn. Nhưng nếu mình cố gắng thì rồi sẽ đến lúc cô hết mắng mà khen con. Con phải dũng cảm chịu đựng và chịu khó học để được khen nhé!… Con yên dạ ngồi ăn.
Bà bảo mẹ cho con đi học thêm nhưng mẹ gạt đi. Mẹ không muốn lấy mất của con khoảng thời gian ít ỏi dành cho việc thơ thẩn ngoài bancông ngắm đàn kiến bé đang vội vàng đi lại. Mẹ cũng tin rằng cô giáo con có đủ nhẫn nại để dạy con làm chủ được các con chữ trong những ngày đầu tiên đầy bỡ ngỡ này.
Bây giờ mẹ phải nhẫn nại và hi vọng vào lòng dũng cảm của con.
P/s:Đọc xog thấy buồn buồn í
Thú Thủ Lệ ( trích Nhật kí một người mẹ )
Thủ Lệ- Thú Thủ Lệ
- Tổng số bài gửi : 27
Kinh Ngiệm : 532233
Reputation : 0
Join date : 16/10/2009
Age : 31
Đến từ : Hoa Kì =)~
Re: Đi học có cần đến lòng dũng cảm? ~.~
Thế em đi học có cần lòng dũng cảm không ;Thủ Lệ đã viết:Sáng nay, khi bắt đầu ra khỏi nhà với chiếc cặp nặng trịch trên tay, con quay ra nói với bà, nguyên văn thế này:
- Bà ơi, cháu đi học đây, cháu đã dũng cảm rồi, bà ạ!
Mẹ nghe mà muốn khóc.
Bây giờ con đang ở lớp học rồi thì mẹ khóc thật. Mặc dù mẹ cũng là người dũng cảm. Thật sự thì bây giờ làm gì cũng cần sự dũng cảm. Nhưng để một đứa bé 6 tuổi phải gắng lấy can đảm đến trường, nơi mới đây ngày khai giảng nó còn hớn hở cầm một lá cờ và một quả bóng bay, hãnh diện ưỡn ngực ra khoe “Con là học sinh lớp 1”, thì quả là… quả là đáng khóc lắm!
Hôm qua mẹ gặp cô giáo. Cô rất nghiêm. Đó là câu nhận xét của con, và mẹ thấy cũng đúng thật. Cô lạnh lùng bảo mẹ: “Con đi học thì sắp vở cho con cho đủ, có thời khóa biểu đấy”.
Mẹ hỏi lại, phân vân không biết xưng hô ra sao, nhưng thưa gửi rất lễ phép: “Thưa cô, tôi có sắp theo thời khóa biểu, thiếu cuốn nào vậy ạ?”. “Cuốn Tự nhiên và xã hội”… Mẹ mở cặp lôi cuốn tập ra: “Có phải cuốn này không ạ?”. “Đúng rồi. Thế mà bảo đưa ra, nó không tìm thấy”. Quay ra nói chuyện với các phụ huynh thì thấy có rất nhiều bạn cũng bị thiếu vở Tự nhiên và xã hội, chỉ vì các bạn bé đều… chưa biết đọc chữ.
Lỗi này không phải của ai! Mẹ an ủi, lần sau trước khi đi học mẹ sẽ chỉ từng quyển vở cho con biết nhé, lần đầu chưa chuẩn, không sao đâu.
Nhưng con không thấy là không sao, vì ngoài vụ đó ra cô còn bảo: “Kém lắm! Viết xấu lắm”. “Vâng, về nhà tôi sẽ cho cháu tập viết thêm cho quen”. Mẹ hứa. Hứa thì hứa vậy chứ trong lòng không thông lắm vai trò của thầy cô giáo ở nhà trường. Chẳng lẽ bố mẹ là người phải lo làm sao cho con học tốt, viết đẹp và đánh vần giỏi khi đến trường, còn thầy cô là người đánh giá cái sự ấy?
Tối, con bảo: “Con học dốt mẹ ạ”. Sao con lại nghĩ thế? Con không trả lời.
Đêm, con mãi không ngủ được. Khóc, nước mắt ướt cả gối. Sáng dậy rõ sớm, khóc nức nở: “Mẹ ơi, con nghỉ học có được không?”.
Mẹ bắt đầu phải làm công tác tư tưởng cho con. Rằng ngày xưa chữ mẹ rất xấu, nhưng tập viết chăm thì rồi cũng đẹp lên. Mẹ bảo rằng cô có mắng là vì cô lo lắng cho con thôi, cũng như mẹ, đôi khi mẹ cũng phải mắng con đấy chứ – Nhưng con buồn – Không sao, mẹ biết con buồn, mẹ bị mắng mẹ cũng buồn. Nhưng nếu mình cố gắng thì rồi sẽ đến lúc cô hết mắng mà khen con. Con phải dũng cảm chịu đựng và chịu khó học để được khen nhé!… Con yên dạ ngồi ăn.
Bà bảo mẹ cho con đi học thêm nhưng mẹ gạt đi. Mẹ không muốn lấy mất của con khoảng thời gian ít ỏi dành cho việc thơ thẩn ngoài bancông ngắm đàn kiến bé đang vội vàng đi lại. Mẹ cũng tin rằng cô giáo con có đủ nhẫn nại để dạy con làm chủ được các con chữ trong những ngày đầu tiên đầy bỡ ngỡ này.
Bây giờ mẹ phải nhẫn nại và hi vọng vào lòng dũng cảm của con.
P/s:Đọc xog thấy buồn buồn í
Thú Thủ Lệ ( trích Nhật kí một người mẹ )
Re: Đi học có cần đến lòng dũng cảm? ~.~
có chứ dũg cảm mới có thể xa nhà dũg cảm để đi học :*
Thú Thủ Lệ
Thú Thủ Lệ
Thủ Lệ- Thú Thủ Lệ
- Tổng số bài gửi : 27
Kinh Ngiệm : 532233
Reputation : 0
Join date : 16/10/2009
Age : 31
Đến từ : Hoa Kì =)~
Re: Đi học có cần đến lòng dũng cảm? ~.~
Đấy là học sinh ùi , còn bi h bie học DH như thế này Sáng ( may kì này học chiều nhưng thỉnh thoảng cũng lạc sang 1 vài buổi sáng ) chuông báo thức ở đt kêu, quờ tay cào cào sờ cái Đt tắt đi lần 1, ngủ thêm 5p. Lần 2 kêu quờ tay tắt đi chép miệng, 1 buổi chẳng sao Can tội thức khuya ;cuoi
Uầy...Jina- V.Jin™
- Tổng số bài gửi : 46
Kinh Ngiệm : 532055
Reputation : 0
Join date : 18/10/2009
Age : 34
;phew
dũng cảm đi học ...
ko run khi quay cop ...
nhìn thẳg mắt cô giáo khi bị đổ oan cho ng` có tôi........
Đi học :X
ko run khi quay cop ...
nhìn thẳg mắt cô giáo khi bị đổ oan cho ng` có tôi........
Đi học :X
Re: Đi học có cần đến lòng dũng cảm? ~.~
Uầy...Xeko đã viết:dũng cảm đi học ...
ko run khi quay cop ...
nhìn thẳg mắt cô giáo khi bị đổ oan cho ng` có tôi........
Đi học :X
xời ơi =)) nhìn thẳg mặt cô giáo khi đổ oan cho ng có tội =)))))
Thủ Lệ- Thú Thủ Lệ
- Tổng số bài gửi : 27
Kinh Ngiệm : 532233
Reputation : 0
Join date : 16/10/2009
Age : 31
Đến từ : Hoa Kì =)~
Re: Đi học có cần đến lòng dũng cảm? ~.~
Thủ Lệ đã viết:Uầy...Xeko đã viết:dũng cảm đi học ...
ko run khi quay cop ...
nhìn thẳg mắt cô giáo khi bị đổ oan cho ng` có tôi........
Đi học :X
xời ơi =)) nhìn thẳg mặt cô giáo khi đổ oan cho ng có tội =)))))
mắt long lanh ....
[ rưg rưg lệ nếu có thể :"> ]
k đc cãi tỏ ra ân hận
----> thể hiện ta làm ta chịu em ạ =))=))
Similar topics
» Vi 1 Nguoi co Tam long :x( Danh cho ai dang buon)
» 100 điều về mềnh ........ [ Crazy Fan vào học thuộc lòng đi nhé :> ] :X:*
» ỨNG DỤNG,TRẢI NGHIỆM QUA CÁC PHẦN MÊM TIỆN ÍCH
» 100 điều về mềnh ........ [ Crazy Fan vào học thuộc lòng đi nhé :> ] :X:*
» ỨNG DỤNG,TRẢI NGHIỆM QUA CÁC PHẦN MÊM TIỆN ÍCH
Chào Mừng Đến Với Gia Đình Uầy :: Gia đình Uầy nhớ vào điểm danh tại đây nhé :: TÌNH YÊU VÀ CUỘC SỐNG!
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|